Luân Tâm

RU MỘNG EM HỒNG

Sầu đông không ngủ em buồn
Thương Cha nhớ Mẹ quê hương đói nghèo
Hai muà mưa nắng dấu yêu
Ruộng dưa vườn cải hẩm hiu tương cà
Chiến tranh khốc liệt cũng qua
Tình người cạn kiệt quê nhà thương đau
Tha phương cầu thực vì sao
Nhịn ăn nhịn mặc quà trao thân tình
Ăn đi ngủ đứng quên mình
Cho tròn chữ hiếu thâm tình chị em
Mười năm máu chảy ruột mềm
Mười năm cào tuyết bên thềm chiêm bao!
Mười năm không thẹn trăng sao
Nửa vòng trái đất trời cao động lòng
Thương em gót lạnh phai hồng
Vẫn còn thao thức thương sông nhớ nguồn
Anh ru em ngủ ngàn thương
Ngoan ngoan chim mộng bình thường cưng ơi...
Tàn đêm mưa tuyết nghiêng trời
Chung môi nhóm lửa tuyệt vời ru em
À ơi ...thơ nhạc họa mềm
Cho rèm mi mộng cong thêm tình hồng
Tay thương chân nhớ ẵm bồng
Cưng ơi ! ngoan ngủ chung lòng cảo thơm...
MD.02/22/09
Luân Tâm

Được bạn: vdn 29.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "RU MỘNG EM HỒNG"